Lời nói đầu
Tập sách
này được viết ra với mục đích xây dựng tình đoàn kết, yêu thương và hợp tác
giữa các tôn giáo trong nhân loại, và cũng đề nghị với các tôn giáo những thái độ
thích hợp với mục đích xây dựng trên. Với mục đích như thế, làm sao tránh được
những sai sót gây đụng chạm ít nhiều đến cá nhân các tôn giáo.
Đây chỉ là
những suy tư cá nhân, mà người viết muốn đóng góp để xây dựng Giáo Hội và nhân
loại. Ngoài ra, cũng có những phần trình bày tư tưởng, quan điểm chung trong
các triết lý, các tôn giáo Á châu, hoặc của một vài nhà thần học Á châu. Phần
này nhằm mục đích thêm thông tin, tài liệu tham khảo hoặc nhằm rộng đường tư tưởng
cho người đọc. Vì thế, khi trình bày bất kỳ lập trường nào, người viết cũng cố
gắng khách quan đưa ra những lý chứng bênh vực lập trường đó để giúp độc giả
thấy được tính hợp lý của mỗi lập trường. Khi tìm lý chứng để bênh vực một lập
trường nào, điều đó không nhất thiết là người viết chủ trương theo lập trường đó.
Dẫu sao,
người viết vẫn luôn luôn đặt mình dưới quyền giáo huấn của Giáo Hội, và sẵn
sàng đón nhận những ý kiến xây dựng của mọi người. Tuy nhiên, khi viết về những
vấn đề tế nhị còn đang gây nhiều tranh luận trong Giáo Hội, người viết không
thể tránh được những sai sót do khả năng nghiên cứu còn rất hạn chế của mình.
Vả lại, nếu sợ sai sót thì tốt nhất là im lặng đừng phát biểu gì cả, vì im lặng
thì không bao giờ sợ nói sai. Nhưng nếu im lặng thì chẳng xây dựng được gì. Còn
nếu muốn xây dựng thì không thể không nói ra ý kiến của mình, nhưng hễ nói hay
phát biểu ra, thì không thể tránh được sai sót.
Trong
chiều hướng đó, người viết chủ trương trình bày trung thực những tư tưởng mà lương
tri của mình cho là phải lẽ hay hợp lý. Nhưng chắc chắn có những tư tưởng mà độc
giả sẽ nhận ra chưa phù hợp với lập trường hiện hành của Giáo Hội. Tuy nhiên
không vì thế mà người viết ngại không trình bày ra. Trong quá khứ, có rất nhiều
tư tưởng khi được đưa ra trước công luận thì chưa phù hợp với lập trường hiện
hành của Giáo Hội lúc đó, thậm chí còn bị Giáo Hội kết án hoặc cấm phổ biến.
Chẳng hạn trường hợp của một số nhà thần học như Karl Rahner, Yves Congar, v.v…
Nhưng những tư tưởng đó về sau lại được Giáo Hội chấp nhận. Chẳng hạn, nhiều tư
tưởng không được công đồng Vatican I chấp nhận, thậm chí kết án, nhưng về sau
lại trở thành lập trường chính thức của công đồng Vatican II. Nếu có công đồng
Vatican III, chắc chắn sẽ có những tư tưởng không được chấp nhận bởi công đồng
Vatican II nhưng lại được chấp nhận bởi công đồng Vatican III.
Nếu ai cũng
chỉ trình bày vấn đề trong khuôn khổ lập trường hiện hành của Giáo Hội chứ
không dám trình bày theo lương tri của mình, thì chắc chắn công đồng Vatican II
cũng chỉ lập lại lập trường của công đồng Vatican I, và công đồng Vatican III cũng
sẽ chỉ là công đồng Vatican II được soạn lại, chứ không thể có gì mới mẻ và
tiến bộ hơn.
Nói thế
không có nghĩa là người viết tự cho rằng mình đi trước Giáo Hội, mà chỉ cho
rằng mình có bổn phận phải nói lên lập trường mà lương tri của mình cho là đúng
hay hợp lý mà thôi, mặc dù có thể là chủ quan. Người viết luôn đón nhận những
phê bình dù thuận hay nghịch của mọi người, nhất là luôn sẵn sàng vâng phục
những phán quyết cuối cùng của Huấn Quyền trong Giáo Hội.
Rất mong độc
giả tin tưởng vào thiện chí xây dựng của người viết, mà bỏ qua những gì sai
sót. Cũng xin các bậc cao minh chỉ dẫn và góp ý sửa sai.
Xin chân
thành tri ân cảm tạ.
Nguyễn Chính Kết
No comments:
Post a Comment